Trong tennis, cũng như trong cuộc sống, câu châm ngôn của người Hy Lạp “Hãy biết mi” đóng vai trò thật quan trọng. Việc có thành công trong chiến thuật thi đấu hay không phụ thuộc rất nhiều vào việc ta có biết ta hay không.
A. Biến thứ bạn thích thành thứ đối phương không thích
B. Chẳng hạn, nếu như đối phương không đỡ được những quả cực xoáy, bạn phải biết rằng để thực hiện chiến thuật, liệu mình có tung được quả cực xoáy như vậy ra không?
C. Phải biết những gì mình cần làm để thắng điểm một cách thường xuyên.
D. Phải biết mình yếu chỗ nào để bảo vệ chỗ đó
II. TRANH THỦ HỌC HỎI NHỮNG TAY VỢT CHUYÊN NGHIỆP:
1. Cách tốt nhất để hiểu bản thân mình là hãy nói chuyện với ông thày: tập một vài bài, nhưng chỉ tập và nghe, tránh tập những bài quá mới.
2. Cố gắng tìm ra sở trường, sở đoản của mình: quả tốt nhất là quả nào? Quả yếu nhất, ra sao?
3. Nhất thiết phải biết chiến thuật nào hợp với mình nhất: thuộc nằm lòng nguyên tắc sau:
Quả nào là quả mạnh nhất của mình- tính theo độ ổn định, độ xoáy, độ mạnh.
* Đường bóng nào có tỉ lệ vào cao nhất:chéo sân hay dọc biên
* Quả yếu nhất: yếu như thế nào?
* Động tác chân: di chuyển về hướng nào nhanh nhất?
* Thể lực và độ bền
* Cá tính- Kiên nhẫn/ Bảo thủ/ Thích mạo hiểm
* Mặt sân ưa thích: sân nhanh? Trong nhà? Ngoài trời?
III. TẬN DỤNG SỞ TRƯỜNG CỦA MÌNH:
Có “vũ khí” riêng: Đánh có lúc hay lúc dở, nhưng phải có quả tuyệt chiêu. Một số “vũ khĩ” ở hạng “câu lạc bộ” là:
* Quả thuận tay mạnh và xoáy
* Quả trái tay chính xác và ổn định
* Quả giao bóng 2 phải vào
* Quả vô lê phải hiểm
* Quả trả giao bóng phải được
* Quà đập bóng bổng (smash) phải chết!
3 thứ đầu tiên là để phòng thủ, nhằm trụ lại trong trận đấu ( không mắc lỗi )
3 thứ sau là để TẤN CÔNG và THẮNG ĐIỂM
Vũ khí lợi hại nhất trong tennis ở mọi trình độ là SỰ ỔN ĐỊNH; Ai cũng biết, đánh qua lưới hơn đối phương một quả là chìa khóa thắng lợi của môn này.
IV. BIẾT SỞ ĐOẢN CỦA TA:
Thừa nhận và biết bảo vệ điểm yếu của mình là một phần quan trọng của thành công.
Phải biết quả nào mình thực tế đánh được và quả nào mình không đánh được khi bị đối phương ép.
Quả yếu là những quả mình còn hay mắc lỗi.
Vấn đề là mình phải biết điều hòa những quả đánh của mình:
* Mặc dù quả đánh trái tay của Graf yếu, nó vẫn còn khá hơn nhiều so với của các tay vợt khác.
* Quả tay phải của Edberg cũng vậy.
* Quả vô lê thuận tay của Becker kém.
* Quả trái tay của Sampras không khá hơn là bao.
Xem những tay vợt nhà nghề chế ngự những điểm yếu của mình như thế nào:
* Tránh sử dụng nó bất kì lúc nào có thể!
* Khi bị đối phương ép đánh quả đó, đừng cố đánh quá khả năng!
Một số cách để chế ngự:
Edberg: Lên lưới bất kì lúc nào có thể
Đánh ổn định và chắc những quả tay phải đề lên lưới
Graf: Quả trái tay: cắt (slice)đều và ổn định
Khi bị tấn công: lốp bóng và đánh hiểm
Di chuyển nhanh và cơ động để có thể đánh được quả thuận tay BẤT KÌ LÚC NÀO CÓ THỂ
Nhứng điểm yếu điển hình của các tay vợt cấp “câu lạc bộ”
Quả trái tay:
* Không ổn định
* Đánh không đúng điểm
* Thiếu độ xoáy và kiểm soát bóng
Quả thuận tay:
* Đánh quá mạnh
* Đánh không đúng điểm hoặc thiếu lực
* Thiếu độ xoáy và kiểm soát bóng
Quả giao bóng:
* Quả đầu đánh quá mạnh
* Không ổn định
* Quả thứ 2 thiếu độ xoáy
Vô lê:
* Đánh quá mạnh
* Không biết cách đánh
Trả giao bóng:
* Hay hỏng những quả vớ vẩn
* Không chọn được điểm bóng nảy
Tâm lý:
* Điểm yếu lớn nhất là:bước vào trận đấu mà không chuẩn bị kế hoạch
* Buông xuôi quá sớm
* Hay mất sự tập trung
Những lời khuyên về chiến thuật cho các tay vợt cấp câu lạc bộ:
* Những quả yếu của mình thì đừng cố đánh thật hay, đánh vào sân là được!
* Đừng cố đánh những quả mà hàng thế kỉ rồi bạn không tập
* Tập với thày và chú ý cải thiện quả đánh thường hay mắc lỗi nhất
* Tập thể lực để tăng sức bền
Người xưa thường nói: Tấn công là cách phòng thủ tốt nhất!
V. ĐÁNH HAY HOẶC DỞ LÀ CÒN TÙY THUỘC VÀO PHONG ĐỘ:
Có hôm bạn đánh thật hay, nhưng cũng có hôm bạn đánh quá tệ (Mà phần nhiều là đánh tệ!).
Sampras và Graf luôn có những vũ khí dự phòng để vẫn có thể đánh tốt khi những quả sở trường của họ không vào. (quả giao bóng và thuận tay).
Vào những ngày mà quả sở trường đánh hoài không vào, họ thường đánh thật chắc những quả còn lại và không quá tham ( không cố đánh quá sức mình những quả đó).
Điểm mấu chốt là phải nhận ra và biết điều chỉnh những quả đánh của mình, phụ thuộc vào phong độ trong ngày đó và tình huống trên sân.
Quan sát đối thủ: dùng những quả mạnh của mình để đánh những chỗ yếu của đối phương. Giả sử bạn là người thuận tay phải và có quả đánh thuận tay mạnh, xoáy. Và đối phương của bạn là người thuận tay trái, lại yếu quả trái tay! Vậy là bạn đã biết phải làm gì rồi.
Làm thế nào nếu họ dùng quả mạnh của họ để tấn công quả yếu của mình? Giả sử đối phương giỏi bắt lưới, mà bạn lại kém quả lốp và quả tạt dọc biên… ? Vậy thì hãy lên lưới trước họ! Nếu không… chỉ còn cách đứng nhìn đối phương vô lê mà học hỏi!
Ví dụ từ những tay vợt chuyên nghiệp:
Becker v/s Agassi:
Becker thường hỏng quả giao bóng đầu. Agassi, một trong những tay trả giao bóng xịn nhất, luôn biết tận dụng quả giao bóng thứ 2 của chàng Boris.
Arantxa Sanchez-Vicario vs. Mary Pierce:
Pierce, được huấn luyện bởi Bollettieri, đánh như một cái máy bắn bóng; Sanchez, người có cách đánh bóng đa dạng, luôn tìm cách làm cho Pierce mất ổn định. Cô đánh trả bóng đều đặn, xoáy lúc mạnh lúc nhẹ, khi cao khi thấp và thay đổi nhịp độ đánh thường xuyên. Kết quả là những quả đánh của Pierce trở nên vô dụng, cô đánh quá mạnh, phạm nhiều lỗi và tự chuốc lấy thất bại!