Nếu quyền anh nghiệp dư thường có 3 hiệp đấu, mỗi hiệp 3 phút cho nam và 4 hiệp 2 phút/hiệp cho nữ, thì các trận nhà nghề diễn ra từ 4 hiệp cho đến 12 hiệp, với 3 phút/hiệp vì thế tính cọ xát cao hơn, khắc nghiệt hơn.
Mức độ khốc liệt, nguy hiểm của boxing nhà nghề lại tạo nên sức hút. Do đó, các võ sĩ không được đội mũ (bảo vệ đầu, mắt, tai), mặc áo đấu (đối với nam). Trong quyền anh nghiệp dư, trọng tài có thể cho dừng trận đấu nếu như cảm thấy 2 đối thủ quá chênh lệch trình độ (võ sĩ bị đánh ngã từ 3-4 lần trong một hiệp sẽ bị xử thua), có võ sĩ mất máu nhiều hoặc bị nhiều vết cắt, sưng mắt; nhưng với chuyên nghiệp chỉ dừng trận đấu khi xảy ra những vấn đề y tế nghiêm trọng, VĐV không thể tiếp tục và võ sĩ chỉ bị xử thua khi không thể đứng dậy sau loạt đếm.
Trong một trận đấu nghiệp dư vì số lượng hiệp đấu ít, võ sĩ sẽ mang tư tưởng thắng điểm nhiều hơn là tìm cách knock-out đối thủ, do vậy thể lực ít tiêu hao hơn. Nhưng chiến thuật trong boxing chuyên nghiệp đa dạng hơn rất nhiều với những đòn đánh không bị giới hạn bởi luật và võ sĩ có nhiều thời gian để thăm dò, nhử đối thủ. Do đó để chuyển từ nghiệp dư sang chuyên nghiệp VĐV phải thay đổi rất nhiều về luật, chiến thuật, tư tưởng thi đấu.