Những đợt bổ sung người, những cái tên mà ông Tavares chờ đợi đều có một điểm chung: tập trung cho hàng phòng ngự. Ông Tavares đã vướng vào rắc rối xung quanh chuyện của Lê Tấn Tài bởi ông cố tìm cho được một hậu vệ biên phải. Ông Tavares kiên nhẫn chờ chấn thương của Duy Quang và Hữu Thắng bình phục để có thể điền vào đội hình ra sân một tiền vệ trụ đúng nghĩa. Nếu như hàng tấn công của Việt Nam ngày càng đem lại lòng tin cho người hâm mộ bao nhiêu thì hàng phòng ngự có xu hướng ngược lại.
Trong bóng đá hiện đại, phần lớn các đội bóng đang xây dựng chiến thắng bằng cách không để đối phương ghi bàn, phá hủy lối chơi của đối phương trước khi kết liễu chỉ bằng một bàn thắng. Khả năng phòng ngự có thể quyết định đến lối chơi chung. Với một đội bóng đang xây dựng chiến lược chinh phục đỉnh cao Tiger Cup 2004 như Việt Nam, gia cố hàng phòng thủ là nhiệm vụ hàng đầu.
Thế nhưng, chúng ta đã từng thua Sinh viên Hàn Quốc với tỷ số 4-5, chúng ta từng dẫn trước rồi thua ngược Hàn Quốc, Porto B. Chúng ta cũng đã thua Maldives đến 3 bàn trắng. Một cách nào đó, hiệu suất ghi bàn của Việt Nam rất tốt nhưng hệ số thủng lưới cũng không hề kém. Điều này ông Tavares đã từng nhắc đến rất nhiều lần, từ việc mất tập trung của hàng phòng ngự đến những sa sút khó hiểu trong phòng ngự.
Trong hệ thống phòng ngự của tuyển Việt Nam, vẫn chưa có người chuyên đá cánh phải. Cặp trung vệ Hùng Dũng – Mạnh Dũng chưa có người dự bị. Chúng ta cũng chưa có tiền vệ trụ xuất sắc và ngay ở vị trí thủ môn, cả Minh Quang lẫn Quang Huy cũng chưa thật sự tạo được sự an tâm.
Đương nhiên, điều kiện khách quan có phần không ủng hộ đội tuyển. Tay chạy cánh phải thuộc hàng xuất sắc là Phùng Văn Nhiên liên tục bị chấn thương. Trung vệ Duy Hoàng thì bị loại vì sự tắc trách của đơn vị quản lý anh. Thủ môn Dương Hồng Sơn vướng phải kỷ luật CLB còn tiền vệ thu hồi bóng Hữu Thắng thì bị chấn thương. Trong suốt 3 tháng qua, ông Tavares cứ loay hoay với hàng phòng ngự đến nỗi 3 cầu thủ trong lần tập trung gần nhất đều thuộc khu vực này và cũng đều bị trả về.
Trong đợt tập trung bổ sung sắp đến, nếu có thì thủ môn Thế Anh, hậu vệ Bật Hiếu cũng là những người đứng cuối
đội hình. Việc bổ sung tiền vệ Trung Kiên cũng là cách mà ông Tavares trả Minh Phương trở lại vị trí hậu vệ phải, nơi mà gần như ông bất lực trong việc tìm kiếm người chơi đúng sở trường (2 cầu thủ trước đây là Văn Đàn và Huy Hoàng đều không chơi đúng sở trường).
Cho đến thời điểm này mà nói, hệ thống tấn công của đội tuyển Việt Nam vẫn chưa có một điểm tựa vững vàng để có thể phát huy tối đa sức mạnh. Khi hàng phòng ngự vẫn chưa ổn định nhân sự thì việc chúng ta có thể thua trong các tình huống như đá phạt, phạt góc hay phản công là điều rất dễ xảy ra.
Nhìn đội tuyển lúc này mới nhớ da diết đến thời điểm những năm 1999-2000 với hàng phòng ngự được mệnh danh là “Bức tường thép Đông Nam Á” gồm Đức Thắng- Công Minh- Đỗ Khải- Như Thuần – Tiến Dũng.
-Nguồn Internet-