Federer nói tâm trạng của anh đã chuyển hẳn sang mặt sân cỏ trong khi dưới đế giày Nike của anh vẫn còn bám đầy đất đỏ: “Đất nện chỉ là cho vui”, còn “cơ hội là ở sân cỏ phía trước”.
Một phần nào đó, có thể đấy là cách khoả lấp thất bại sau một trận đấu mà Federer đã dẫn trước trong set đầu, đã nỗ lực để san bằng tỉ số sau set bốn nhưng lại chơi khá tầm thường trong set 5 trước một đối thủ vượt trội về sức mạnh và lúc nào cũng thừa chất điên như Gulbis.
Nhưng, sự thực là nếu xếp cơ hội ở các giải Grand Slam theo thứ tự từ cao xuống thấp đối với Federer thì Wimbledon là đỉnh còn Roland Garros là đáy. Tự bản thân con số bảy lần vô địch ở Wimbledon và mới chỉ một lần chiến thắng tại Roland Garros đã nói lên điều đó.
Federer đã dự tính sẽ bỏ Roland Garros 2014 này nếu như vợ anh, cựu tay vợt Mirka sinh con vào đầu tháng Sáu, nhưng cuối cùng sự kiện ấy lại xảy ra từ đầu tháng Năm (Federer không tham dự Madrid Masters).
Roland Garros vì thế giống như một cuộc dạo chơi, không có sức ép với Federer. Được chơi bốn trận rõ ràng là tích cực hơn rất nhiều so với việc chỉ được ra sân một lần (rồi thất bại trước Chardy) ở Rome nên thiếu cảm giác thi đấu.
Nhưng nếu Federer tiến sâu vào Roland Garros, trong khi khả năng vô địch của anh là rất hạn chế, thì mặt trái của nó sẽ là tiến trình hồi phục của Federer sẽ bị chậm lại và việc chuẩn bị cho Wimbledon sẽ bị tác động đáng kể.
Đó là một phần nguyên nhân của cú sốc Federer bị loại từ vòng hai bởi Stakhovsky ở Wimbledon năm ngoái. Anh gắng sức tối đa ở Roland Garros, vào tới tứ kết, rồi chỉ ít ngày sau lại gồng mình để giành được danh hiệu ở Gerry Webber (sau đó trở thành chức vô địch duy nhất trong năm 2013).
Ở tuổi 33, Federer có thể mất đi khoảng 2-3kg cơ bắp so với năm năm trước, dung lượng ưa khí tối đa (VO2 max) suy giảm, nhịp tim tối đa cũng giảm khoảng 5%, lượng máu mà tim cung cấp cho toàn cơ thể cũng diễn ra ở tốc độ chậm hơn, và lực của gân cơ cũng suy yếu.
Đó là lý do tại sao Federer di chuyển chậm hơn và anh phải tốn sức lực hơn để tạo ra các cú đánh có tốc độ và sức nặng tương tự như trước kia.
Federer nói rằng, ở Roland Garros nói riêng và đất nện nói chung, anh phải mở vợt ra phía sau rộng hơn, tăng tốc đầu vợt nhanh hơn mới có thể có một cú thuận tay đủ nặng.
Federer cố gắng ôm sân để hạn chế các tình huống phải phòng ngự. Nhưng sân đất nện là một thách thức khi bóng nảy cao. Khi đối đầu với Gulbis, người có tốc độ giao bóng một trung bình nhanh hơn so với của Federer khoảng 17km/h và biết tận dụng cơ hội để tấn công, Federer buộc lòng phải lùi lại để phòng ngự khi đối phương giao bóng, và anh phải di chuyển nhiều hơn ở cuối sân.
Thực sự, ở tuổi này, với Federer, chơi trên sân đất nện với các tay vợt trong top 20 là một cuộc tra tấn cả về thể lực lẫn ý chí.
Việc Federer thắng trong set bốn trước Gulbis đã là sự khích lệ rất lớn cho anh và người hâm mộ. Còn việc anh thất bại trong set năm là điều có thể cảm thấy được từ rất sớm. Sự mỏi mệt trong cơ thể, sức ì trong những bước di chuyển khiến cho Federer khó duy trì được trạng thái thi đấu đỉnh cao liên tục.
Trong cái rủi có cái may. Trong thất bại có cơ hội chiến thắng. Federer đang hy vọng vào điều đó khi hướng tới Wimbledon.
Ở sân cỏ, Federer không phải gắng sức liên tục để có một cú đánh như ý muốn. Tốc độ trung bình của cú giao bóng của Federer có lẽ sẽ vẫn chỉ dao động khoảng 185km/h, nhưng sau khi chạm mặt sân, nó sẽ còn duy trì lại khoảng 70% so với mức chưa tới 60% ở sân đất nện.
Cú giao bóng ổn định là cơ hội để Federer chơi tấn công và thậm chí là cả lên lưới thường xuyên hơn.
Federer cũng không cần phải cố gắng quá nhiều để tạo độ xoáy cho cú thuận tay hay trái tay trên sân đất nện bởi anh có thể chơi bóng bạt không tốn sức trong khi có thể mượn lực của đối thủ.
Cả khi hoá giải các cú giao bóng nhồi trái thì việc Federer cắt bóng trái tay cài bóng cũng sẽ khó bị khai thác hơn so với mặt sân đất nện do các cú cắt bóng trên sân cỏ trượt nhanh hơn.
Và đặc biệt, những gì mà HLV mới của Federer, Stefan Edberg được trông đợi cũng nằm ở sân cỏ, nơi ông từng là một tượng đài, là người mà thế giới tennis từng ghi nhận, bất cứ ai mê Sampras cũng sẽ phải thích Edberg.
Edberg và Federer sẽ có ba tuần, trong đó bao gồm một tuần thi đấu ở Gerry Webber (Đức), để chuẩn bị cho Wimbledon giải đấu được cho sẽ quyết định số phận đoạn cuối của sự nghiệp huy hoàng của Federer.
Đó chính là ưu thế của Federer để bù lại khoảng cách ngày càng một xa giữa anh với Nadal, Djokovic và cả Murray.