Xuất phát từ cuộc sống lao động sản xuất của các dân tộc thiểu số vùng cao, nhiều trò chơi đã hình thành, phát triển từng bước thành những môn thể thao hấp dẫn, phù hợp với điều kiện từng nơi. Những trò chơi thể thao thể hiện được sức mạnh và sự khéo léo rõ nhất là bắn nỏ, đua ngựa, đẩy gậy, đi khà kheo và ném còn. Hiện nay, không chỉ dừng lại ở trò chơi, các môn này đã được đưa vào thi đấu mang tính chuyên nghiệp trong các cuộc thi thể thao.
Bắn nỏ
Trong cuộc sống, người dân làm cây nỏ để rèn luyện sức khoẻ, bắn chim, săn thú. Nó cũng trở thành vũ khí lợi hại để bảo vệ bản làng khi có giặc thù. Người dùng muốn có cây nỏ tốt phải tìm được gỗ tốt làm thân nỏ. Cánh nỏ làm bằng mảnh cây già được vót nhẵn hơ trên lửa. Dây nỏ được soắn rất khéo bằng sợi lanh. Tên nỏ vót từ gỗ già, gióng thẳng. Trong mỗi cuộc chơi của thanh niên bản, môn bắn nỏ có nhiều cách chơi phong phú như bắn trúng đích xa, gần. Thi bắn xa thì lần lượt từng người bắn cùng vị trí sau đó kiểm tra đích tìm nguời thắng cuộc.Thi trúng đích thì tuỳ theo quy ước xa gần, điểm đích là bia hay chiếc lá, mảnh giấy có vẽ đồng tâm. Người bắn giỏi phải tập luyện thường xuyên, tập cho đôi tay khoẻ, đôi mắt tinh nhanh. Không chỉ có nam giới mà nữ giới các dân tộc Mông, Dao…cũng rất mê bắn nỏ, thậm trí có người còn đạt thành tích cao hơn nam giới. Vì thế trong nhiều cuộc đua tranh ở bản làng hay tại ngày hội thể thao lớn trong vùng đều có đông đảo nam nữ tham gia.
Đua ngựa
Từ bao đời nay, con ngựa đã gắn bó với người dân vùng cao, không thể thiếu trong cuộc sống của họ. Trò đua ngựa ở miền núi thể hiện tinh thần phóng khoáng, dũng cảm, sự tự tin mãnh liệt. Trong lao động sản xuất,người ta cũng có thể đua ngựa để kiểm tra xem ngựa có tốt không, người điều khiển có tài không, ví dụ như sau mỗi buổi tan chợ, trên đường thồ hàng…Đua ngựa trong hội chính thức được cả làng, bản chứng kiến cổ vũ thì vui hơn nhiều. Khi có người già khởi xướng đua ngựa, nhà nhà hưởng ứng chuẩn bị cuộc đua. Những chàng trai cũng chọn cho mình một con ngựa tốt, móng đẹp, răng khoẻ, chạy êm để chăm sóc đưa vào cuộc đua. Người chơi phải có tính trung thực, lòng dũng cảm. Có nhiều hình thức đua tuỳ theo số người, số ngựa như vừa phi ngựa vừa bắn cung bắn nỏ vào mục tiêu cố định hay di động, hoặc soải mình với lấy một vật dưới đất. Quà tặng cho người thắng cuộc không nhiều, có thể chỉ là vài chén rượu, lời khen, sự kính nể. Tuy nhiên, trò đua ngụa hiện nay mới chỉ dựng lại ở các cuộc vui của thôn, bản chứ chưa phát triển mở rộng trong các cuộc thi thể thao có tổ chức chuyên nghiệp ở địa phương.
Theo http://laocai.gov.vn